Sống đẹp

Bất hạnh vì cưới phải nàng dâu gian trá

Lúc Quang ở nhà thì Hà ngọt nhạt với mẹ chồng, còn khi Quang bước chân ra khỏi cửa là cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu mới bắt đầu
Bất chấp sự ngăn cản của gia đình, Quang đã kết hôn. Hà - người vợ mà Quang muốn kề vai sát cánh, là một cô gái đã từng làm ở quán bia hơi nơi những chiều nóng bức anh hay nhậu nhẹt. 
 
Ngày về ra mắt bố mẹ Quang, cả hai ông bà đều kịch liệt phản đối. Người đâu mà mắt ti hí, cái nốt ruồi to bự trên mặt... Nhưng Quang bỏ ngoài tai tất cả những lời nói ấy, anh cho rằng đó mới chính là vẻ đẹp Á đông khác biệt, anh không thích những cô gái mắt tròn và da trắng. Còn cá tính của vợ, con gái thời nay cần phải thế, gọi dạ bảo vâng thì sớm muộn cũng bị người khác lừa lọc. Nói chung, anh tin vào sự lựa chọn của mình. Anh cho rằng vợ mình đanh đá một tí cũng được, chỉ cần biết điều thôi.
 
 
Ngày Quang cưới, trời đang nắng bỗng đột ngột đổ mưa rầm rầm, tới mức làm sập cả một góc bạt cưới, hoa cưới tan tác hết cả. Nhiều người bảo đó là điềm xấu, rằng hôn nhân của anh sẽ rơi vào bi kịch. Quang chẳng tin. Vậy mà ai có ngờ cơn mưa ấy chính là khởi đầu cho một cuộc hôn nhân đầy sóng gió của anh.
 
Cưới nhau rồi Quang mới biết vợ anh không quên được việc cô đã bị gia đình chồng chê bai hình thức như thế nào. Với Hà,  đấy là một nỗi ám ảnh bởi chưa bao giờ có ai dám nói thẳng vào mặt cô như vậy. Cô rất ghét bố mẹ Quang vì đã dám chê bai rằng cô xấu, trong khi có rất nhiều người nói cô cá tính, sắc sảo. 
 
Rồi đến khi cô mang thai và sinh con, vì lo lắng vợ vất vả, Quang đã gọi điện cho mẹ lên để chăm sóc vợ. Ban đầu Hà kịch liệt phản đối, cô muốn chồng thuê ô sin chứ không muốn mẹ chồng lên. Nhưng Quang cho rằng dù sao ô sin cũng không bằng mẹ vì mẹ có tình thương với cháu, hơn nữa bà còn khỏe lại khéo léo nên sau này nhờ ô sin sau. Nghe chồng thuyết phục suốt ngày, Hà ậm ừ đồng ý.
 
Rồi mẹ chồng lên. Đúng là bà khéo tay thật, hễ cu Tí đặt vào tay bà là hết khóc và ngủ say luôn. Nhưng Hà không thích nhìn mặt bà, dù sao có mẹ chồng ở đó cô cũng không được tự do như mong muốn. Cô muốn mẹ chồng  bước chân ra khỏi cửa nhà cô càng sớm càng tốt. 
 
Lúc Quang ở nhà thì Hà ngọt nhạt với mẹ chồng, còn khi Quang bước chân ra khỏi cửa là cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu mới bắt đầu. Cô điềm nhiên gọi đồ ăn về nhà cho mình ăn, còn mẹ chồng thì cô mặc kệ. Chiều đến chồng về cô lấy cớ mệt mỏi không ăn để chồng phải thí dỗ hết món này món nọ cô mới miễn cưỡng ăn vài miếng cho có. 
 
Lúc có hai mẹ con ở nhà, cô sai mẹ chồng hết việc nọ việc kia. Từ việc lau nhà, phơi quần áo cho đến việc thay tã cho cu Tí. Mẹ chồng cô cứ bận tối mắt tối mũi với hết công nọ việc kia. Nhưng lạ thay, cứ lúc nào Quang gần về là Hà vội vàng thay bộ quần áo nhăn nhúm, giả bộ quét dọn nhà cửa rồi mệt mỏi. 
 
Nhiều đêm lén nhìn vợ ngủ trong trạng thái đầu tóc bù xù, Quang thương vợ quá, anh thầm trách mẹ vì quá định kiến với con dâu mình mà chẳng giúp đỡ gì cho vợ chồng anh cả. Nào anh có biết đâu….
 
 
Một hôm mẹ chồng cô ngỏ lời với hai vợ chồng muốn vay 20 triệu để đi mổ mắt cho bố chồng. Quang chưa nói gì thì Hà nhanh nhảu bảo: “Mắt của bố để từ từ chưa mổ ngay cũng được, cũng chưa bị mờ hẳn. Trong tủ của con còn 15 triệu nữa nhưng cháu còn nhỏ, khi nào ổn ổn thì vợ chồng con sẽ đưa tiền cho mẹ lo việc của bố”. Quang thấy thế cũng hợp lý. 
 
Mẹ anh không nói gì nữa bởi bà biết Hà là người nắm tiền bạc trong gia đình, mang tiếng con trai bà đi làm tối ngày nhưng có bao nhiêu tiền là mang hết về cho vợ. Chính Quang cũng chẳng biết trong nhà có bao nhiêu tiền.
 
Hôm sau Quang đang họp thì Hà gọi anh về bảo có việc gấp. Về đến nhà, thấy Hà đang khóc lóc, cô kêu bị mất 12 triệu ở trong két mà không biết đi đâu, mới hôm trước cô còn kiểm lại tủ, sáng nay đi chợ quên khóa, liệu trộm có vào không. Mẹ anh thì ngơ ngác thanh minh rằng bà chẳng bao giờ động chạm đến cái két của vợ chồng cô. Quang cứ sững người chẳng biết phân xử ra sao. Một đằng thì vợ khóc lóc ầm ĩ, một đằng thì mẹ cứ vội vã thanh minh, có chuyện cỏn con ai lại đi nhờ công an bao giờ, làm xấu cả gia đình... 
 
Hôm sau anh dúi cho mẹ mấy trăm để bà về quê cho đỡ mệt mỏi. Đưa bà ra bến xe, anh còn thẽ thọt: “Con đã nói với mẹ là vợ chồng con sẽ tìm cách lo tiền mổ cho bố, mẹ cứ sốt sắng lên làm gì, tiền nong con có tiếc mẹ đâu mà mẹ phải làm thế”. Mẹ Quang trợn mắt, bà không ngờ Quang cũng có suy nghĩ như con dâu, bà chỉ nói: “Cả đời này mẹ chưa bao giờ làm điều gì hối tiếc, kể cả việc ngăn cản con lấy Hà, nhưng mẹ đã thấy thất vọng khi con trai mẹ cũng nghĩ mẹ như thế. Từ giờ trở đi, không bao giờ mẹ bước chân vào nhà con nữa”.
 
Trở về nhà, Quang mệt mỏi, Hà vẫn đang khóc lóc, bới tung mọi thứ trong nhà lên để tìm tiền. Quang an ủi Hà, rồi anh sẽ trả lại cho cô khoản tiền cô bị mất. Tối hôm đó, không khí trong nhà thật nặng nề. 
 
Quang sang phòng làm việc, anh không quên dặn vợ cứ ngủ trước, hôm nay anh sẽ làm việc đêm muộn. Rồi khi đang gửi mail cho đối tác, anh quên mất địa chỉ nên sang phòng ngủ lấy ví để lấy cardvisit tìm email của khách, anh không thấy vợ đâu. Đoán Hà đang ngồi ngoài ban công, anh định ra để an ủi vợ thì nghe thấy có tiếng thì thầm của Hà. 
 
Lén bước ra ngoài ban công, anh thấy Hà đang cười rúc rích và "buôn dưa" với cô bạn thân. Anh nghe thấy tiếng nói nho nhỏ của Hà: “Ối giời, hôm nay mụ ấy về rồi mày ạ. Nhẹ cả người. Đáng đời cái loại dám chê tao. Đời tao chỉ có chê đứa khác thôi. Mà cái trò giấu tiền đi hay phết mày ạ, ông Quang 'đụt' nhà tao không nghi ngờ tao tẹo nào. Quả này thì bà già kia về khóc lóc phải biết, chọc bà ấy vui phết mày ạ”.
 
Tiếng cười của Hà làm Quang choáng váng. Anh đi như say về phòng làm việc. Vậy là những điều mẹ anh lo lắng về Hà hoàn toàn đúng. Nào mẹ anh có tội tình gì mà Hà nỡ phải giở kế hiểm với bà như vậy chứ? Bên tình bên hiếu, anh biết làm sao đây?