Ngày về nhà chồng, tôi run rẩy vô cùng. Bao nhiêu lời than vãn của chị em về chuyện mẹ chồng nàng dâu, bao nhiêu chuyện xích mích khó ở nhà chồng khiến tôi hoảng sợ. Tôi định ra bao nhiêu kế hoạch phải làm dâu như thế nào cho tốt. Tôi cũng nói với mẹ tôi, hành trang lớn nhất khi về nhà chồng chính là trang bị kiến thức làm dâu và lấy lòng mẹ chồng.
Dù vậy, tôi cũng chẳng biết cách làm thế nào để lấy lòng mẹ. Tôi cứ sống giống như những gì tôi nghĩ. Nhưng thật không ngờ, hoặc có lẽ là do số tôi may mắn, tôi được mẹ yêu thương vô cùng.
Những ngày đầu về làm dâu, vì quá mệt mỏi với việc dọn dẹp nhà cửa sau cưới nên mẹ rất thương tôi. Mẹ nói, chúng tôi phải cố gắng yêu thương nhau, quan tâm nhau. Ngay tối đó mẹ đã gọi tôi lại và an ủi: “Con à, con là con dâu của mẹ nhưng cứ sống thoải mái đi, không phải nghĩ ngợi gì cả. Đừng quan cách, đừng nghĩ rằng mẹ chồng con dâu thì phải này nọ, mẹ không câu nệ đâu. Cứ ở nhà con, con đối với bố mẹ như thế nào thì ở đây, con sống như thế cho thoải mái con nhé”. Tôi nghe mà mát lòng mát dạ, cảm thấy dễ chịu vô cùng vì thật không ngờ lại có người mẹ chồng tâm lý như vậy.
Cuộc đời còn dài, tôi cũng phải sống với mẹ và gia đình nhà chồng, phải đối nhân xử thế. Không biết, những lời mẹ nói có phải là thật lòng hay không nhưng dù sao đó cũng là những lời khiến tôi cảm thấy thoải mái nhất, giúp tôi bình an khi làm dâu và yên tâm hơn để sống tốt.
Chúng tôi đi trăng mật, mẹ chuẩn bị chu đáo đồ đạc, mẹ xếp cả một vali quần áo và cả một thùng đồ ăn vặt để tiền cho hai vợ chồng. Biết tôi thích ăn ô mai, mẹ chuẩn bị mấy gói đủ các loại để cho tôi nhâm nhi. Mẹ biết, đi chơi xa, hai đứa chúng tôi chưa thật sự lo lắng được cho nhau nên mẹ đã chuẩn bị thuốc thang, mong cho tôi được khỏe mạnh. Mẹ nói đi đường phải cẩn thận và ăn uống cũng giữ ý không thì không quen khẩu vị, thức ăn lại đau bụng. Tôi thấy mẹ ân cần mà mát lòng.
Những ngày chúng tôi vắng nhà, mẹ thường xuyên gọi điện xem hai vợ chồng có vui vẻ hay không, ăn uống có thoải mái, có ngon không. Dù là mẹ quan tâm con trai mình nhiều hơn nhưng dù sao, người làm dâu như tôi cũng thấy nhẹ lòng. Ngày về nhà, tôi mua cho mẹ rất nhiều quà, nào là đồ ăn, nào là quần áo, mẹ tỏ ra thích thú lắm.
Sau đợt ấy, tôi có bầu. Mẹ biết tin mừng lắm. Ngày ngày mẹ chuẩn bị cơm nước, đồ ăn bổ dưỡng, đồ uống mát cho thai nhỉ. Mẹ phổ biến cho tôi kiến thức thai nhi, nói tôi phải ăn cái này, không được ăn cái kia, tôi thấy mẹ ân cần mà nhẹ lòng. Tôi thấy yêu thương mẹ vô cùng, không ngờ mẹ lại quan tâm tốt với tôi thế. Có lần mẹ còn nói: “Mẹ không có con gái, nên con cứ coi như mẹ là mẹ đẻ của con. Hai mẹ con cứ thoải mái với nhau con nhé”. Tôi thấy mắt mẹ ánh lên niềm hạnh phúc, đó là tình cảm chân thành. Tôi cảm nhận đó là tình mẫu tử thật sự, một người mẹ tốt và một người bà lo cho đứa cháu đang còn trong bụng mẹ.
Những ngày tháng ấy, tôi thấy cuộc sống thật hạnh phúc. Tôi cảm thấy gần gũi mẹ, yêu thương mẹ vô cùng. Thật may mắn cho tôi có một người chồng tốt và gia đình chồng như vậy. Tôi tin là, dù sau này có chuyện gì xảy ra, có đau đầu mệt mỏi vì công việc hay thế nào đi chăng nữa, chỉ cần có mẹ và anh yêu thương tôi như lúc này, tôi sẽ bình tâm và vượt qua tất cả. Tôi cũng hi vọng các bạn có được người mẹ chồng tốt, đừng để chuyện mẹ chồng con dâu làm ảnh hưởng tới cuộc sống gia đình, và khiến hạnh phúc bị lung lay.
Theo Eva